60. Bao giờ thì một nước sẵn sàng để thực hiện thương mại điện tử?
Có ba nhóm nước được sắp xếp theo những điều kiện mà họ có thể đáp ứng việc sử dụng thương mại điện tử. Nếu một nước chưa thuộc vào một trong những nhóm đó thì có thể là nước đó chưa sẵn sàng để sử dụng thương mại điện tử, trong xuất khẩu cũng như nhập khẩu, với tư cách là một ngành thương mại thực sự.
Việc phân loại ba nhóm nước đó sẽ được mô tả sau đây, nhưng điều quan trọng được nêu ra là tiêu chuẩn của hệ thống liên lạc viễn thông quốc gia và hệ thống ngân hàng có thể khác nhau ở mức đáng kể giữa các nước của mỗi nhóm.
Nhóm I bao gồm Mỹ, Canada, hầu hết các nước Tây Âu, một số nước Đông Âu, một số nước Châu Mỹ La Tinh, Úc, New Zeland, hầu hết các nước Đông Nam á. Các nước này có thể thực hiện tất cả các dịch vụ, kể cả việc kiểm tra thẻ tín dụng quốc tế và việc tự do di chuyển vốn. Ở các nước đó, việc tiếp cận Internet đã sẵn sàng, cùng với sự lựa chọn nhà cung cấp dịch vụ Internet, đường dây cao tốc và những thiết bị an toàn với những băng đục lỗ có trình độ 3.0 hoặc SET (giao dịch điện tử an toàn). Việc mua bán qua thư điện tử với những nước thuộc nhóm này không có vấn đề gì đặc biệt. Nhóm II gồm Campuchia, Kenia, Philippin và Tuynidi. Những nước này có hệ thống liên lạc viễn thông phát triển tốt và hệ thống ISP cùng thiết bị an toàn mà trình độ của những tấm đục lỗ tối thiểu là 2.0 đã có thể sử dụng tại địa phương. Các dịch vụ ngân hàng và tài chính có thể chưa đạt tiêu chuẩn quốc tế, việc di chuyển vốn có thể khó hơn, thẻ tín dụng còn thao tác bằng phương pháp thủ công hoặc chưa được thực hiện thường xuyên. Trong tình hình đó vấn đề quan trọng là bảo đảm sự an toàn của việc thanh toán tiền bằng cách thông qua ngân hàng một nước láng giềng có dịch vụ ngân hàng tiên tiến hơn, nếu có thể được. Điều cần thiết là cần có một máy chủ ở nước láng giềng để có thể tiếp cận với ngân hàng. Tuy nhiên, bạn sẽ phải nộp thêm một khoản thuế và cũng có thể là nước đó có những quy định pháp lý hạn chế việc này, khiến cho nó trở nên khó khăn, tốn kém, thậm chí không thể thực hiện được.
Nhóm IIB gồm Ấn Độ và Madagaca. Ở hai nước này, ngân hàng có thể cung cấp dịch vụ thẻ tín dụng và tự do di chuyển vốn. Tuy nhiên, hệ thống liên lạc viễn thông chưa bảo đảm hoặc khó thực hiện, kể cả việc tiếp cận Internet, đặc biệt là việc bảo vệ bí mật thông tin có thể khó khăn hoặc có thể phải đầu tư thêm cho phần cứng và đường dây dành riêng. Việc có máy chủ ở một nước khác sẽ cần thiết để có thể nhận được tiền thanh toán bằng hệ thống điện tử thông qua nước đó. Việc nộp thuế tại nước ấy cũng như tại nước gửi hàng là những việc cần làm để vấn đề được giải quyết một cách tốt đẹp. Chi phí vận hành có thể lớn và phải khảo sát đầy đủ trước khi tiến hành.
(Những ý kiến trình bày trong phần này là của các tác giả, không phải là ý kiến của trung tâm thương mại thế giới ITC).
( Nguồn: Sưu tầm trên internet //intracen.org )
Mọi người cần biết rằng tất cả các xí nghiệp vừa và nhỏ, các cơ quan của chính phủ và các tổ chức nhà nước đều phải có tuyên bố về việc tôn trọng bí mật trên mạng. Khách hàng có thể dễ dàng tìm thấy tuyên bố đó (tức là tuyên bố đó phải được thể hiện trên trang web đầu tiên). Sau đây là ví dụ về tuyên bố tôn trọng bí mật trên mạng do công ty máy tính Compaq đưa ra.
Khi thiết kế một website để thực hiện những giao dịch trả tiền, bạn hãy làm thế nào để nắm chắc rằng website đó là an toàn. Điều này sẽ liên quan đến việc sử dụng trình tự trả tiền bằng thẻ của giao dịch điện tử an toàn. Phương thức này tiến bộ hơn phương thức sử dụng thẻ Visa và MasterCard. Nó tạo sự tin cậy trong việc trả tiền và việc đặt hàng, bảo đảm sự toàn vẹn của dữ liệu được truyền đi.
Internet là một hệ thống thường xuyên thay đổi. Những nhược điểm của nó có thể xuất hiện và những dịch vụ, những giải pháp mới khả dĩ khắc phục được những khó khăn có thể nẩy sinh sẽ ra đời. Mặc dầu hệ thống an toàn đã có những tiến bộ, nhưng những người sử dụng mạng vào mục đích lừa đảo, kể cả những kẻ quấy rối, vẫn thường xâm nhập và gây nhiễu hoạt động của mạng.
Có ba nhóm nước được sắp xếp theo những điều kiện mà họ có thể đáp ứng việc sử dụng thương mại điện tử. Nếu một nước chưa thuộc vào một trong những nhóm đó thì có thể là nước đó chưa sẵn sàng để sử dụng thương mại điện tử, trong xuất khẩu cũng như nhập khẩu, với tư cách là một ngành thương mại thực sự.
Chi phí về thương mại điện tử phải được cộng thêm vào giá bán hàng hoặc dịch vụ. Một bộ phận lớn của chi phí này phải được tính toán kể từ khi bắt đầu công việc mua bán và chỉ bao gồm những chi phí phát sinh trong thời gian giao dịch về vụ mua bán ấy.